Ứng dụng giáo lý Phật giáo trong xã hội hiện đại như thế nào?
Đây là khía cạnh quan trọng trong xã hội hiện nay. Thực hành giáo lý
không phải chỉ là đến chùa đọc kinh hay niệm Phật mà chính là áp dụng
giáo lý của đức Phật trong đời sống hàng ngày, trong mối liên hệ với gia
đình, với bạn bè đồng nghiệp, với những người xung quanh trong cùng đất
nước, và với những người khác ở những nước khác. Chúng ta cần đem giáo
lý về tình thương của đức Phật đến với những người đồng nghiệp, những
người trong gia đình, thậm chí những người ở cửa hàng tạp hóa hay trong
phòng tập thể lực. Việc đem tâm từ đến với mọi người đó không phải là
cách rải truyền đơn như những người cầm tờ rơi phát quảng cáo ở các ngã
tư đường mà phải xuất phát từ chính bản thân chúng ta, chính chúng ta
phải sống trong tinh thần từ bi đó, rồi mới áp dụng nó trong xã hội. Một
khi, tâm từ xuất phát từ chính con tim của mình thì tự động sẽ ảnh
hưởng một cách tích cực đến mọi người xung quanh. Ví dụ, chúng ta dạy
con cái về lòng thương yêu, tha thứ và kiên nhẫn nhưng không chỉ là lời
nói mà còn phải xuất phát từ hành động của chính mình, những đức tính
chúng ta dạy cho con trẻ phải xuất phát từ chính lối cư xử của mình.
1. Dạy cho con tính thương người.
Nếu không cẩn thận, chúng ta sẽ dạy con trẻ nuôi dưỡng lòng hận thù, chúng sẽ không bao giờ tha thứ khi người khác xâm hại đến bản thân. Đôi khi bạn dạy cho con mình ghét một ai đó trong gia đình chỉ vì mình ghét người đó. Điều đó khiến cho con mình bị một chiếc hố ngăn cách với các thành viên còn lại trong gia đình. Đôi khi cũng có người dạy con cái của họ rằng, cách tốt nhất để giải quyết vấn đề tranh cãi với ai đó là không bao giờ nói chuyện với họ. Điều đó, theo bạn có giúp cho họ có được hạnh phúc và lòng thương người không? Hãy nghĩ một cách thấu đáo về điều này để đảm bảo rằng bạn chỉ dạy cho con mình những gì có giá trị, những gì là tốt nhất.
Một minh hoạ rõ ràng nhất chính là tự soi rọi ngay chính trong tâm
mình. Một khi tâm oán hận, lòng căm thù, hay mối ác cảm khiến bạn đau
khổ, lẽ nào bạn lại truyền những mối độc hại đó, những cảm thọ đau khổ
đó cho đứa con yêu dấu của mình. Đừng bao giờ dạy cho con mình những cảm
thọ khó chịu đó.
2. Mang tâm từ đến trường học
Chúng ta mang tâm thương yêu không chỉ trong gia đình mà còn trong
môi trường giáo dục (trường học). Một điều rất quan trọng là trẻ con đến
trường không chỉ thu thập về thông tin mà còn học cách làm người và
cách giải quyết những vấn đề nan giải trong cuộc sống của chúng. Các bậc
phụ huynh và thầy cô bỏ ra nhiều thời gian và tiền bạc để dạy cho con
trẻ nào là các môn khoa học, văn học, địa lý, lịch sử, vi tính v.v...
nhưng họ có bỏ chút thời gian nào để dạy cho con trẻ lòng thương người?
Chúng ta có môn học nào dạy về cách trao truyền lòng thương yêu chưa?
Chúng ta có dạy cho trẻ cách đối diện với những cảm thọ tiêu cực và cách
để giải quyết mối bất hòa một khi xảy ra giữa bọn trẻ với nhau? Tôi
nghĩ điều này quan trọng hơn là những môn học tại trường. Tại sao? Trẻ
em có thể biết rất nhiều nhưng khi chúng trưởng thành với tâm ác cảm,
thù hận hay hám danh thì cuộc sống của chúng liệu có được hạnh phúc?
Các bậc phụ huynh đều luôn muốn cho con mình có được một tương lai
xán lạn, nên nghĩ rằng con mình cần phải có nhiều tiền. Họ đầu tư cho
con mình học những môn học để sau này có được một công việc tốt, làm ra
nhiều tiền - như thể tiền là nguyên nhân đem lại hạnh phúc vậy. Khi một
người sắp hấp hối, gần kề cái chết, ta không bao giờ nghe họ nói về kế
hoạch kiếm tiền hay nói về số tiền mà họ đã kiếm được trong quá khứ, mà
chỉ nghe họ hối tiếc về những gì họ đã làm sai trong cuộc đời của họ. Họ
sẽ mong mọi người tha thứ cho những sai lầm mà họ đã làm. Nếu bạn muốn
con của mình có được một tương lai tươi sáng thì không chỉ dạy cách kiếm
tiền mà còn cách sống, cách đạt được hạnh phúc.
3. Dạy cho con biết cách chia sẻ.
Có những bậc phụ huynh cư xử theo lối này: khi con trẻ đi học về, chúng đòi cha mẹ mình mua những thứ mà bạn đồng lớp có, kiểu như: “Bố, mẹ, con muốn cái quần Jean này, con muốn đôi bông tai mới, con muốn cái mà thằng bạn con có…”. Rồi những bậc cha mẹ đó nói con trẻ như sau: “Những thứ đó không đem lại niềm vui thích nào đâu con, không đem lại hạnh phúc, con không cần thiết để có nó đâu”. Nhưng sau đó họ lại ra ngoài mua những thứ mà những người khác có cho mình, thậm chí những thứ trong nhà đã có và ít sử dụng. Trong trường hợp này, những gì họ nói và làm trái ngược nhau. Bạn nói con trẻ tập chia sẻ cho người khác nhưng bạn lại không bao giờ làm từ thiện, hay chia sẻ những thứ không dùng cho người nghèo hay những người cần. Có một số người, trong nhà họ có rất nhiều thứ mà họ rất ít khi hay hầu như không dùng tới nhưng không bao giờ cho người khác. Tại sao? Họ sợ rằng nếu cho đi, họ sẽ lại cần đến nó trong tương lai. Chúng ta không thực hành hạnh bố thí, chia sẻ nhưng lại dạy cho con cái của mình tập tánh chia sẻ. Cách đơn giản nhất cho việc dạy con trẻ lòng rộng lượng là bảo chúng cho đi những thứ không dùng hồi năm ngoái. Có rất nhiều người nghèo và họ rất cần những thứ đó để dùng, vì thế, điều này sẽ giúp cho chính chúng ta, cho con cái chúng ta thực tập hạnh chia sẻ này.
Một cách khác để dạy cho con cái mình lòng tốt là không mua những thứ
mà chúng muốn. Thay vào đó, khuyên con mình nên dành dụm số tiền đó để
làm từ thiện, cho người nghèo. Bạn có thể dạy cho con mình từ những ví
dụ mà bản thân mình đã trải nghiệm, điều đó sẽ khiến con mình dễ hình
dung và dễ hiểu hơn.
4. Dạy cho con về cách đối xử với thiên nhiên và sử dụng đồ tái chế.
Tiếp theo là dạy cho con mình về môi trường và các sản phẩm tái chế.
Bảo vệ môi trường mà chúng ta cùng sống với mọi người và vạn vật là cách
thực tập lòng từ bi. Nếu ta phá hủy môi trường thì chúng ta gây hại đến
cho người khác. Ví dụ, nếu chúng ta sử dụng nhiều đồ dùng sử dụng một
lần rồi bỏ, không sử dụng lại thì chúng ta đã tặng những thứ đó cho thế
hệ con cháu sau này. Con cháu chúng ta sẽ thừa kế đống rác khổng lồ đó.
Tôi rất mừng khi thấy nhiều người sử dụng đồ tái chế và sử dụng lại
những thứ không đáng vứt bỏ đi. Đó là một phần thực tập trong giáo lý
Phật giáo. Chùa hay các trung tâm Phật giáo phải đi đầu trong việc bảo
vệ môi trường và sử dụng đồ tái chế.
Đức Phật không trực tiếp chỉ dạy nhiều vấn đề phức tạp xảy ra trong
cuộc sống hiện đại này như việc sử dụng đồ tái chế, bởi thời của Ngài,
không có việc này. Nhưng Ngài đã dạy những phương pháp mà chúng ta có
thể áp dụng trong những tình huống xảy ra trong thời hiện đại. Những
phương pháp này giúp chúng ta giải quyết được những vấn đề trong thời
đại mới mà nó không tồn tại cách đây 2500 năm.
5. Những cái nghiện mới trong xã hội hiện đại.
Đức Phật đã trực tiếp dạy chúng ta về tác hại của các chất gây say và
khuyên chúng ta không sử dụng các chất gây hại này. Thời đức Phật, chất
gây say chính là rượu. Suy rộng ra, lời dạy của đức Phật còn khuyên
không dùng các chất ma túy hay lạm dụng các chất an thần. Rộng hơn nữa,
chú ý những thứ khiến chúng ta nghiện hay đam mê có trong cuộc sống hiện
nay là truyền hình. Trong xã hội hiện đại này, con người rất dễ nghiện
phương thức giải trí này. Ví dụ, sau khi đi làm về, chúng ta mệt và muốn
thư giản. Làm gì để thư giản? Chúng ta ngồi xuống và bật truyền hình
lên, ngồi trước máy vô tuyến hàng giờ đồng hồ và thiếp đi. Tiền nhân của
chúng ta, những người đã đạt được giải thoát cứu cánh, không bỏ phí
thời gian để xem vô tuyến hay các thú giải trí khác. Đôi khi, có những
chương trình truyền hình nào đó đem lại sự tệ hại hơn là nghiện rượu và
ma tuý, đó là những chương trình có những cảnh bạo lực, chết chóc. Chúng
ta cần tránh cho con trẻ xem những chương trình độc hại như thế này.
Cha mẹ phải lựa chọn những kênh truyền hình nào phù hợp với lứa tuổi của
con mình.
Mua sắm cũng là một cái nghiện khác không kém phần quan trọng trong xã hội hiện nay. Có lẽ bạn sẽ ngạc nhiên khi nghe về điều này nhưng hoàn toàn đúng, các nhà tâm lý học đã nghiên cứu về cái nghiện shopping này. Một vài người nào đó, tâm trạng buồn chán, họ thích uống rượu hay dùng ma túy để giải sầu. Còn những người khác thì lại chọn cách khác, tới các trung tâm mua sắm, siêu thị để giải khuây. Họ mua những thứ mà có khi họ không cần tới, chỉ để vơi đi nỗi buồn. Họ đang cố quên đi nỗi đau trong tâm họ bằng cách mua sắm. Thậm chí, có người chỉ đến siêu thị, lang thang hàng giờ đồng hồ chỉ đề nhìn ngắm, rồi khi trở về nhà, tâm trạng cũng chẳng thể nào khá hơn.
BÌNH LUẬN