Xưa kia, Đức Phật Thích Ca cảm hóa được hàng tà đạo, người mê tín, vì
Ngài có đủ ba nguyện đầu tiên giống như Đức Phật Dược Sư. Ngày nay,
cũng có tà đạo rất nhiều. Tà đạo làm sai trái và dọa nạt người. Đức Dược
Sư nhận thấy rõ khi tu Bồ tát đạo, nói họ không nghe, còn bị giết. Vì
thế, Ngài nguyện rằng sau khi thành Phật, Ngài sẽ giáo hóa những người
xấu ác này. Với người theo tà đạo, Ngài khiến họ trở về chánh đạo. Người
tu nhị thừa, hay Thanh văn thì chỉ nhận, không cho, khất thực xong rồi
tu cho riêng họ. Duyên giác thì lo phát huy hiểu biết của tự thân. Sống
trong xã hội, nếu mọi người chỉ lo riêng bản thân mình, dễ tạo ra sự
tranh chấp. Thấy như vậy, Đức Phật Dược Sư nguyện chuyển tâm ích kỷ của
người thành tâm vị tha, tức cầu Vô thượng giác. Phát Bồ đề tâm, thấy
được lợi ích vô cùng của sinh hoạt toàn diện hài hòa là vô ngã vị tha và
phát huy mọi việc làm theo hướng kết hợp tất cả cùng thăng hoa. Tuy
nhiên, muốn làm được việc chung như thế, bản thân ta phải làm trước,
phải có nhận thức đúng đắn nhất, đời sống cao thượng nhất và đầy đủ
phương tiện nhất, thì người mới theo. Nói cách khác, phải thành tựu ba
điều đầu tiên như Đức Dược Sư là trí tuệ tuyệt đỉnh, thân như ngọc lưu
ly và đủ phương tiện trí, mới làm được việc thứ tư là chuyển hóa được
ngoại đạo và nhị thừa.
Tụng kinh Dược Sư, nghĩ đến nguyện thứ tư của Ngài, chúng ta từ bỏ
tâm ích kỷ để cùng sống hài hòa với đại chúng, phát huy tâm vô ngã vị
tha trên bước đường tiến đến Vô thượng Bồ đề.
Nguyện thứ năm, với người tu nhị thừa, đức Dược Sư khiến họ phát tâm Bồ
đề và phát tâm rồi, Ngài khiến họ có được tam tụ tịnh giới.
Chưa thành Phật, chúng ta có lúc tốt, lúc xấu. Nhưng không tốt là
hủy phạm thì đọa vào ba đường ác. Thí dụ người cúng dường, bố thí một
khoảng thời gian lại khởi ác tâm, tức tâm đã thay đổi. Nhẹ nhất là thoái
Bồ đề tâm, từ bỏ tâm vị tha, theo cách sống vị kỷ; nhưng hậu quả tệ hơn
nữa là thân bệnh hoạn, tâm buồn phiền, hoàn cảnh sống khó khăn thêm.
Khi thoái tâm, phạm sai lầm như vậy, đáng lẽ bị đọa ác đạo; nhưng ta
nhớ đến Đức Phật Dược Sư có trí tuệ tuyệt vời và công đức lực giáo hóa
vô cùng, thì tiến tu trở lại được và thân tâm ta cũng được thanh tịnh.
Nguyện thứ sáu, Đức Phật Dược Sư thấy trên cuộc đời này có nhiều người
thân hình xấu xí, bị người khinh chê, ruồng bỏ, vì tai điếc, mắt mù, nói
năng ngọng liệu, tay chân tật nguyền, lác hủi, điên cuồng. Những người
này đau khổ, họ càng ác nữa, thì sẽ bị đọa. Đức Phật Dược Sư nghĩ cứu
họ, vì Ngài có trí phương tiện, là có cách giải quyết cho họ thoát khổ.
Nhắc đến nguyện này của Đức Dược Sư, chúng ta nhớ lại Đức Phật Thích
Ca khen ngợi việc làm lợi ích của các Bồ tát. Lúc ấy các vị Tỳ kheo mới
nói với Phật rằng họ đã xuất gia, không còn tài sản thì phát tâm Bồ đề
làm được gì. Phật trả lời chỉ sợ tâm hạ liệt của các ông thôi, nếu có
tâm cứu giúp vẫn làm được. Tìm đối tượng thấp hơn để dạy dỗ, họ vẫn
nghe. Thí dụ ở thành phố không bằng ai, nhưng các Thầy cô trẻ về vùng
sâu, vùng dân tộc, chắc chắn giảng được. Mỗi người đều có ưu điểm riêng
và vận dụng ưu điểm đó thì ai cũng làm được. Phật dạy các vị Tỳ kheo
khất thực có nhiều thức ăn, có thể chia sẻ cho người khác, hay cho chim
ăn vài hột cơm vẫn được.
Đức Phật Dược Sư có trí phương tiện để giúp đỡ, chuyển đổi cuộc sống
của người ăn hại trở thành người hướng đến Vô thượng Bồ đề, là người
tốt. Nếu biết tu, sống theo lời Phật dạy, lần lần cũng được giải thoát.
Kinh Pháp Hoa nhắc rằng gả cùng tử nghèo khổ vào chùa ở, chỉ quét lá
cũng có cơm ăn, chỗ ở, áo mặc. Nhưng nếu biết tiết giảm sự tiêu xài, có
được thặng dư, vẫn giúp người khác được.
Niệm Phật Dược Sư, chúng ta noi theo gương tốt của Ngài, giúp đỡ
những người kém may mắn hơn ta. Tùy phước báo, uy tín, khả năng của mỗi
người chúng ta mà đóng góp cho những mảnh đời bất hạnh có được nụ cười
hạnh phúc, chắc hẳn Phật Dược Sư cũng đưa tay dẫn chúng ta tiến thêm
trên con đường tốt lành này.
Nguyện thứ bảy, với những người bị bệnh hiểm nguy, lại nghèo khổ, không
nhờ vả ai được, vì mọi người đều xa lánh họ. Phật Dược Sư
Ngày nay, lời nguyện này của Đức Phật Dược Sư được thể hiện qua hình
ảnh từ bi của các nhà sư Thái Lan dấn thân vào hoạt động cứu giúp những
người mắc bệnh Aids. Tại những trung tâm do các nhà sư xây dựng và điều
hành, tình thương vô ngã vị tha của người đệ tử Phật đã ban phát cho
những người mắc căn bệnh quái ác của thế kỷ, mà ít ai dám gần gũi. Các
sư đã hướng dẫn bệnh nhân áp dụng pháp Phật, để cắt được cơn đau hành hạ
thân xác, giải tỏa được tâm khổ đau vì bệnh nghiệp và chuẩn bị tinh
thần cho họ xả thân được nhẹ nhàng khi rời bỏ kiếp người tạm bợ này đến
một thế giới an lành.
Nguyện thứ tám, với người mang thân phụ nữ chịu nhiều đau khổ, Phật
Dược Sư cũng có cách hướng dẫn họ tu hành, chuyển thành thân nam, bằng
cách chuyển đổi tâm người nữ và chuyển nghiệp của người nữ.
Tâm người nữ là tâm yếu đuối, cần người chăm sóc. Nay nương theo Đức
Phật Dược Sư, tự phấn đấu đi lên. Sinh hoạt thực tế cho thấy cũng có
những phụ nữ làm được nhiều việc quan trọng hơn nam giới. Vì vậy, người
nữ cần thay đổi tánh yếu hèn và nỗ lực vươn lên để tạo nam tính. Chuyển
nữ thành nam bằng cách phát huy trí tuệ, thấp nhất cũng có việc làm, cao
hơn là giữ vị trí lãnh đạo cao cấp trong xã hội như làm Tổng Thống, Bộ
trưởng, Chủ tịch, v.v… , tức thể hiện được trí tuệ và phước báo hơn
người. Tuy mang thân phụ nữ, nhưng ý chí như đàn ông, là đã tạo được
những yếu tố cần có của nam giới.
Trước khi tu, nghĩ rằng cần lập gia đình để sống, cần có người bạn
đời để nương tựa, cần có những tình cảm ủy mị. Nhưng tu theo Phật Dược
Sư, người phụ nữ phát tâm làm việc từ thiện, giúp đỡ người khác, biết tự
sống độc lập, tự tạo sự nghiệp bằng chính đôi tay và khối óc của mình,
biết tự tạo cho mình niềm vui trong cuộc sống, biết vui với cái vui của
người khác, v.v…
Nguyện thứ chín, nếu có người sa vào lưới ma, bị tà giáo ràng
buộc,Đức Phật Dược Sư hóa giải cho họ không còn sợ kẻ tà. Làm được như
vậy, vì Đức Dược Sư có uy lực lớn hơn kẻ tà, thì họ mới sợ và Ngài mới
khuyên được họ từ bỏ con đường tà. Ngài chuyển tâm họ hướng đến Vô
thượng Chánh đẳng giác, nhờ sống trong chánh pháp, nên kẻ tà ác không
hại được, gọi là tà bất cảm chánh.
Nguyện thứ mười, với những người phạm phải sai lầm, bị giam cầm, Đức
Phật Dược Sư có nguyện lớn cứu những người vô minh này bằng cách đưa họ
về thế giới Tịnh Lưu Ly. Nếu họ ở Ta bà, sẽ bị ba loại ma bao vây,
không thoát được, nhất là ngũ ấm ma, tức nghiệp bên trong và thiên ma
bên ngoài gây khó khăn, khó thoát khỏi.
Được về thế giới Tịnh Lưu Ly tu, dù làm công hèn hạ cũng không bị nợ
đòi. Trước nhất, ở thế giới của Ngài, tâm được yên thì mới tháo gỡ được
vô minh; còn ở đây, vô minh này lại sinh ra sai lầm khác. Xây dựng thế
giới Tịnh Lưu Ly và Ngài giáo dưỡng cho người ở đó trở thành người tốt,
giỏi, đạo đức, sau đó cho họ trở về Ta bà để trả nợ.
Tụng kinh Dược Sư, chúng ta cũng theo hạnh của Ngài, trong phạm vi
chuyên môn, hướng dẫn người sống và làm việc theo hướng tốt đẹp để không
phạm kỷ luật, làm được việc và có cuộc sống bình an.
Nguyện thứ mười một, những người cầu thức ăn mà tạo nghiệp ác, Đức Phật
Dược Sư khiến họ có đủ vật thực và dạy pháp Phật, khiến họ được Vô
thượng Bồ đề. Đây là cách giải quyết riêng của thế giới Tịnh Lưu Ly mà
chúng ta ở đây khó hiểu được, nên không dám bàn đến.
Nhưng theo Thầy, ăn chay thì không sát hại sinh mạng của các loài.
Và tiến lên, giảm việc ăn uống, ăn vừa đủ sống, cho đến ăn nhẹ, ăn ít;
vì nhu cầu vật chất của ta không nhiều, có thể tự giải quyết được và còn
dư thừa để bố thí cho người nghèo thiếu.
Nguyện thứ mười hai, người nghèo khổ không có áo mặc, Đức Dược Sư
cho họ chẳng những đầy đủ đồ dùng mà còn có dư đồ tốt đẹp.
Hai nguyện sau cùng liên quan đến việc cơm ăn, áo mặc được Đức Phật
Thích Ca giải quyết cho người tu ở Ta bà bằng "Tam thường bất túc”,
nghĩa là ăn mặc ít, sống phạm hạnh, không đòi hỏi vật chất nhiều. Nhưng
Đức Phật Dược Sư cho biết ở thế giới Tịnh Lưu Ly, người dân được ăn mặc
thoải mái.
Tóm lại, Đức Phật Dược Sư nhận thấy rõ con người gặp nhiều khó khăn
vì thiếu thốn vật chất, sức khỏe, tiền của, trí tuệ, mà lại có dư những
bệnh tật, nghèo khổ, ngu dốt, tai nạn; nói chung có đủ những thứ xấu ác,
nên người ta dễ dàng tạo ra nhiều tội lỗi, hoặc khó tiến tu Bồ tát đạo.
Với tâm từ bi vô lượng, phước trí vô biên, Đức Phật Dược Sư đã phát
12 lời nguyện khi hành Bồ tát đạo, dẫn đến thành quả là Ngài xây dựng
được Tịnh độ tên là Tịnh Lưu Ly, một thế giới hoàn toàn tốt đẹp. Ở Đông
phương Tịnh độ của Ngài, của báu dư thừa, giáo dục hướng thượng tuyệt
vời, được sống chung với những bậc Bồ tát đại bi, đại trí, dưới sự hướng
dẫn của Đức Dược Sư và Thánh chúng, người dân ở thế giới đó hưởng được
những phương tiện tốt nhất để tiến nhanh đến quả vị Vô thượng Đẳng giác.
Để chuẩn bị hành trang về thế giới Tịnh Lưu Ly của Đức Phật Dược Sư,
thiết nghĩ chúng ta tụng kinh Dược Sư, niệm Phật Dược Sư, nghĩ đến đức
hạnh của Ngài, nghĩ đến thế giới thuần tịnh của Ngài, chắc chắn phải nỗ
lực tu tạo theo những hạnh nguyện của Đức Dược Sư. Đó chính là những
thềm thang cho chúng ta bước đến thế giới Tịnh Lưu Ly của Ngài.
TTQ